Hậu quả Cuộc vây hãm Dubrovnik

Thiệt hại sau vụ pháo kích vào một tòa nhà ở Dubrovnik

Bất kể kết quả quân sự, cuộc vây hãm Dubrovnik chủ yếu được ghi nhớ bởi cuộc cướp bóc quy mô lớn của quân đội JNA và cuộc pháo kích vào Dubrovnik, đặc biệt là Khu Phố cổ. Phản ứng của các phương tiện truyền thông quốc tế và các phương tiện truyền thông đưa tin về cuộc bao vây đã củng cố một ý kiến, đã hình thành từ khi Vukovar sụp đổ, rằng hành vi của JNA và người Serb là man rợ và có ý định thống trị Croatia.[58] Các nhà chức trách Serbia cho rằng cộng đồng quốc tế không có cơ sở đạo đức để phán xét vì không can thiệp khi hàng trăm nghìn người Serb bị giết trong các trại tập trung của Croatia trong Thế chiến thứ hai. Bên cạnh các cuộc phản đối của Mayor Zaragoza, Vance và ECMM,[71] 104 người đoạt giải Nobel đã xuất bản một quảng cáo toàn trang trên The New York Times vào ngày 14 tháng 1 năm 1992 với sự khuyến khích của Linus Pauling, kêu gọi các chính phủ trên toàn thế giới ngăn chặn sự phá hủy không kiềm chế của JNA.[96] Trong thời gian vây hãm, UNESCO đã xếp Dubrovnik vào Danh sách di sản thế giới bị đe dọa.[97] Cuộc vây hãm đã định hình dư luận quốc tế về Chiến tranh giành độc lập Croatia, trở thành một yếu tố góp phần quan trọng vào sự thay đổi trong ngoại giao quốc tế và sự cô lập kinh tế của Serbia và Nam Tư.[58] Vào ngày 17 tháng 12 năm 1991, Cộng đồng Kinh tế châu Âu đã đồng ý công nhận nền độc lập của Croatia vào ngày 15 tháng 1 năm 1992.[98]

Từ tháng 10 đến tháng 12 năm 1991, JNA đã chiếm được khoảng 1.200 kilômét vuông (460 dặm vuông Anh) lãnh thổ xung quanh Dubrovnik — tất cả đều được HV chiếm lại trong cuộc phản công tháng 5 năm 1992 khi JNA rút lui về phía đông Dubrovnik, và trong các cuộc tấn công tiếp theo của HV — Chiến dịch Tiger và Trận Konavle từ tháng 7 đến tháng 10 năm 1992.[91][99][100] Khoảng 82 đến 88 thường dân đã thiệt mạng trong cuộc vây hãm,[72] cũng như 194 binh sĩ Croatia.[101] 94 binh sĩ Croatia đã thiệt mạng trong khoảng thời gian từ tháng 10 đến tháng 12 năm 1991.[102] Tổng cộng 417 người đã thiệt mạng trong tất cả các hoạt động quân sự xung quanh Dubrovnik vào cuối tháng 10 năm 1992.[103] Quân đội nhân dân Nam Tư cũng có 165 người thiệt mạng.[104] Khoảng 15.000 người tị nạn từ Konavle và các khu vực khác xung quanh Dubrovnik đã chạy đến thành phố, và khoảng 16.000 người tị nạn đã được sơ tán bằng đường biển từ Dubrovnik đến các vùng khác của Croatia.[48] JNA đã thiết lập hai trại tù binh chiến tranh, một ở Bileća và một ở Morinj. Trong và sau cuộc vây hãm, 432 người, chủ yếu là dân thường từ Konavle, đã bị bỏ tù — 292 ở Morinj và 140 ở Bileća — và bị lạm dụng thể chất và tâm lý,[105] thực hiện bởi các thành viên JNA và các nhóm bán quân sự, cũng như một số dân thường.[106] Nhiều người trong số những người bị bắt giữ đã được đổi lấy tù binh chiến tranh do Croatia giam giữ vào ngày 12 tháng 12 năm 1991.[107] Hai trại này vẫn hoạt động cho đến tháng 8 năm 1992.[108]

Sveti Vlaho, con tàu đầu tiên của Hải đội Tàu vũ trang Dubrovnik

11.425 tòa nhà trong khu vực bị thiệt hại; 886 bị phá hủy hoàn toàn và 1.675 bị phá hủy một phần.[109] Chi phí thiệt hại ước tính khoảng 480 triệu Mác.[110] Một nhóm của UNESCO đã ở lại thành phố từ ngày 27 tháng 11 đến ngày 20 tháng 12 năm 1991 đấnh giá thiệt hại đối với Khu Phố Cổ Dubrovnik.[111] Người ta ước tính rằng 55,9 phần trăm các tòa nhà bị hư hại, 11,1 phần trăm bị hư hại nặng và một phần trăm bị thiêu rụi. Bảy cung điện theo phong cách Baroque bị cháy là tổn thất lớn nhất.[112] Thiệt hại bổ sung là do quân đội JNA cướp phá các viện bảo tàng, doanh nghiệp và nhà riêng. Tất cả các hiện vật ở Bảo tàng Tưởng niệm Vlaho Bukovac ở Cavtat đã bị lấy đi.[53] Tu viện dòng Phan Sinh Thánh Jerome ở Slano cũng bị nhắm tới.[47] JNA thừa nhận rằng cướp bóc đã diễn ra, nhưng Jokić cho biết tài sản sẽ được phân phối cho những người tị nạn Serbia bởi một cơ quan quản lý đặc biệt của JNA được thành lập vào ngày 15 tháng 12 năm 1991. Tuy nhiên, có thể một số tài sản cướp cuối cùng được bán trên thị trường chợ đen.[113] Sân bay Čilipi cũng bị cướp và các thiết bị được đưa đến các sân bay PodgoricaTivat.[114]

Sau những nỗ lực biện minh cho cuộc tấn công của JNA, các nhà chức trách ở Serbia và Montenegro đã cố gắng phủ nhận thiệt hại đối với Khu Phố Cổ. Đài Truyền hình Serbia nói rằng khói bốc lên từ Khu Phố Cổ là kết quả của việc người dân Dubrovnik đốt lốp ô tô.[115] Các quan chức và phương tiện truyền thông ở Montenegro gọi cuộc tấn công là cuộc chiến vì hòa bình,[116] hay một cuộc phong tỏa — áp dụng thuật ngữ này cho các hoạt động trên bộ và phong tỏa hải quân.[117] Theo một cuộc khảo sát năm 2010 về dư luận ở Serbia, 40% những người được hỏi không biết ai đã bắn phá Dubrovnik, trong khi 14% tin rằng không có vụ pháo kích nào xảy ra.[118] Trong cuộc họp tháng 6 năm 2000 với Tổng thống Croatia Mesić, Tổng thống Montenegro Milo Đukanović đã xin lỗi Croatia về vụ tấn công.[119] Cử chỉ này được hoan nghênh ở Croatia,[120] nhưng điều này đã bị các đối thủ chính trị của Đukanović ở Montenegro và chính quyền Serbia lên án.[121]

Năm 2007, nhà làm phim người Montenegro Koča Pavlović đã phát hành một bộ phim tài liệu mang tên Rat za mir (Chiến tranh vì hòa bình), đề cập đến vai trò của tuyên truyền chiến tranh trong cuộc vây hãm, lời khai của các tù nhân trại Morinj và các cuộc phỏng vấn với các binh sĩ Quân đội nhân dân Nam Tư.[122][123] Vào năm 2011, Đài Truyền hình Montenegro đã phát sóng một loạt phim tài liệu sử dụng cảnh quay lưu trữ có tựa đề Rat za Dubrovnik (Chiến tranh vì Dubrovnik), mặc dù đã có những nỗ lực nhằm tiêu hủy lưu trữ truyền hình và báo Pobjeda.[124][125] Vào năm 2012, Aleksandar Črček và Marin Marušić đã sản xuất một bộ phim tài liệu có tựa đề Konvoj Libertas (Đoàn xe Libertas), nói về việc cung cấp viện trợ nhân đạo cho Dubrovnik thông qua cuộc phong tỏa của hải quân.[126]

Tài liệu tham khảo

WikiPedia: Cuộc vây hãm Dubrovnik http://www.unhchr.ch/Huridocda/Huridoca.nsf/2848af... http://www.balkaninsight.com/en/article/potvr%C4%9... http://www.dw.de/podignuta-optu%C5%BEnica-protiv-m... http://dnevnik.hr/vijesti/hrvatska/rusitelj-dubrov... http://dubrovacki.hr/clanak/15761/nojko-marinovic-... http://dubrovacki.hr/clanak/43329/sutra-dan-obilje... http://www.dubrovacki.hr/clanak/12489/ http://www.dulist.hr/clanak.php?id=16148 http://www.dulist.hr/kolumna.php?id=15687 http://www.dulist.hr/kolumna.php?id=16747